Tháng 8 năm 2004, các nhà khảo cổ đã phát hiện 2 di cốt cổ trong di chỉ Gò Me thuộc ấp Chính Nghĩa, xã Vĩnh Thanh, huyện Nhơn Trạch. Đây là lần đầu tiên phát hiện di cốt gồm 2 cá thể còn khá nguyên vẹn trong di chỉ khảo cổ. Hai di cốt được được táng trong hai mộ khác nhau, phát hiện trong hố khai quật, nằm cách nhau 3 mét, đầu quay ngược chiều nhau. Bên cạnh các di cốt phát hiện một chiếc rìu đồng, một vòng tay bằng đồng và 3 hạt chuỗi. Dựa trên kết quả nghiên cứu, các nhà nghiên cứu nhân chủng học cho rằng di cốt là của hai người đàn ông: một người đàn ông độ tuổi từ 25 đến 30 tuổi, một là thanh niên khoảng 17 tuổi. Theo kết quả nghiên cứu được công bố, cả hai di cốt người cổ Gò Me (Vĩnh Thanh, Nhơn Trạch) có đặc điểm hình thái người gần gũi với nhóm người thuộc laọi hình nhân chủng Đông Nam Á trong nhân chủng cổ Đông Sơn. Loại hình nhân chủng này hay gọi chính xác là dạng Đông Nam Á, thuộc tiểu chủng Nam Mongoloit trong ngành Monggoloit mà những nét Mongoloit có phần nổi trội. Sọ thuộc loại ngắn hoặc dài trung bình, mặt rộng trung bình và ngắn, mũi rộng trung bình hoặc đôi khi hơi rộng. Hốc mũi không phát triển, xương mũi rộng và ngắn. Tầm vóc khoảng từ 1,58 m đến 1,64 m. Tuyệt đại bộ phận cư dân ở Đôgn Nam Á thuộc nhóm loại hình này mà tiêu biểu là các tộc: Tày, Thái, Việt, Lào, Myanmar, Khơme, Malaya, Tagan, Java… Cùng với những di cốt được phát hiện ở vùng Rừng Sác – Cần Giờ (Giồng Cá Vồ, Giồng Cá Trăng, Giồng Phệt), di cốt người cổ được phát hiện tại di chỉ Gò Me (xã Vĩnh Thanh, Nhơn Trạch) là những đại diện được xem là bản địa của cư dân thời kim khí trên vùng đất ngập mặn ven biển ở Đồng Nai nói riêng và phía ven biển ở Đông Nam Bộ nói chung. Niên đại di chỉ Gò Me (Vĩnh Thanh, Nhơn Trạch) được xác định khoảng 3.000 năm cách ngày nay. |